Cuộc đời vốn dĩ phức tạp, mấy ai mà không có phiền não, chưa từng chịu thống khổ và không có gánh nặng? Để tìm kiếm hạnh phúc, mỗi người đều đi sớm về tối, không ngừng nỗ lực, làm việc trong mồ hôi nước mắt.
Người có lúc thăng lúc trầm, trăng có khi tròn khi khuyết. Nhưng có lẽ, đời người chính là phải sống như thế mới biết vươn lên, sông dù rộng đến đâu nếu có thể qua bờ bên kia sẽ thấy được gió êm sóng lặng. Ngọn núi dẫu cao đến mấy nếu vượt qua được sẽ tới nơi vùng đất bằng phẳng, thênh thang. Nếu không trải qua mưa gió, sao có thể gặp được cầu vồng? Không phải chịu giá lạnh khắc nghiệt, hoa đào sao có thể tỏa ngát hương thơm?
Bất kể cuộc sống có bao nhiêu khó khăn thì cũng nên giữ thái độ vui vẻ, dùng tư thế thẳng lưng ngẩng đầu tiến về phía trước, giữ cho lòng đầy hy vọng, tin rằng phong cảnh đẹp nhất nằm ngay trên đường.
Đời người có vui vẻ mà cũng có khổ đau, không ai có thể tránh được. Bất kể gặp người nào thì đó cũng là số phận an bài, do đó dù có gặp người mình không thích, gặp chuyện không vừa ý thì cũng không nên làm khó dễ người khác, mà hãy dành một phần tôn trọng, đối đãi khoan dung, thân thiện… Đối đãi với người chân thành, trân trọng bản thân, ngẩng đầu vượt qua tất cả.
Trải qua bốn mùa xuân hạ thu đông, trải qua mưa gió gian nan vất vả; đi qua gập ghềnh; tin rằng chúng ta nhất định sẽ nhận được những điều xứng đáng.
Theo Evan