
Làng gốm Bát Tràng nằm ven sông Hồng thuộc huyện Gia Lâm, ngoại thành Hà Nội. Tên Bát Tràng được hình thành từ thời Lê, đó là sự hội nhập giữa 5 dòng họ gốm nổi tiếng của làng Bồ Bát xứ Thanh với dòng họ Nguyễn ở đất Minh Tràng.
“Tôi đã thăm một xí nghiệp của nhà nước. Hầu hết những người làm việc ở đây đều trẻ tuổi. Đó là một bầu không khí vui vẻ, dễ chịu, mọi người hát và cười vang khi làm việc. Tôi nghe nói khoảng 100 người – đa số là sinh viên tốt nghiệp của trường nghệ thuật – sẽ tìm được việc làm ở đây” – Hans-Peter Grumpe.
Khuôn được lấp đầy bằng cao lanh, sau một thời gian sấy nhất định, chúng được mở ra.
Các lò nung sử dụng than làm nhiên liệu đốt.
“Ngoài xí nghiệp , có nhiều doanh nghiệp tư nhân nhỏ và rất nhỏ ở nhiều gia đình, nơi sản phẩm sứ phục vụ cho nhu cầu hàng ngày (ví dụ: bát cơm hoặc bát canh) được sản xuất” – Hans-Peter Grumpe.
Sản xuất gạch trang trí.
Nước là thành phần rất quan trọng để làm gốm.
Tạo hình đồ gốm bằng máy.
Và cả bằng tay theo lối thủ công.
Phơi sản phẩm trước khi nung.
Một lò nung được khởi động: Các thùng chứa sản phẩm đã tạo hình được xếp chồng lên nhau trong lò. Chúng sẽ được nung nóng bằng những bánh than được ốp trên tường. Sau khi chất đủ sản phẩm, lò được đóng. Đồ gốm được nung trong vài ngày trong nhiệt độ khoảng 1250°C.
Chú bé bên lô bát sứ thành phẩm.
Thành phẩm được đóng gói và sau đó đưa ra thị trường Hà Nội, chủ yếu bằng xe đạp, đôi khi bằng xe hơi.
Những người buôn gốm trên đường đê sông Hồng, tuyến đường từ Bát Tràng đi Hà Nội, 1991.
Di tích Cổ Loa
Cổ Loa là kinh đô của nhà nước Âu Lạc, dưới thời An Dương Vương vào khoảng thế kỷ thứ 3 trước Công nguyên và của nhà nước phong kiến dưới thời Ngô Quyền thế kỷ 10 sau Công nguyên. Hiện nay, di tích Cổ Loa thuộc xã Cổ Loa, huyện Đông Anh, Hà Nội.
Đền thờ An Dương Vương ở khu di tích Cổ Loa, 1991.
Đền thờ tướng Cao Lỗ.
Phơi gạch trên đường làng.
Trẻ em ở Cổ Loa.
Làng rắn Lệ Mật
“Lệ Mật nằm ở ngoại ô Hà Nội, bên kia Sông Hồng. Hầu hết các gia đình sống ở đây bán thịt rắn và làm rượu rắn. Các con rắn được săn bắt hoặc mua từ những người nông dân trong khu vực. Chúng tôi thăm viếng một gia đình như vậy. Theo các công thức nấu ăn truyền thống, rắn từ năm loài khác nhau (kể cả rắn hổ mang) được chế biến ở đây. Trong những bình thủy tinh tròn lớn, người ta có thể nhận ra những con rắn ‘ngâm’ trong rượu gạo với các loại thảo mộc khác nhau. Rượu được dùng như một loại thuốc. Nó giúp trị bệnh thấp khớp, đau bụng, mất ăn, mất ngủ… Vâng, ai đó có thể tin vào điều này. Nhưng nó thực sự có vị khá ngon” – Hans-Peter Grumpe.
Đình làng Lệ Mật nhìn từ con đường làng, 1991.
Trình diễn với rắn độc.
Bể nuôi rắn.
Thưởng thức trà và rượu rắn.
Hút thuốc bằng điếu bát.
Ngoài rắn, người dân cũng nuôi nhiều loại gia cầm.