Những bài học trong sách giáo khoa Tiếng Việt 1 cách đây 30 năm đã gợi thương gợi nhớ cho nhiều người.
Với nhiều người, bộ sách Tiếng Việt lớp 1 xưa, cụ thể là bản sách ấn hành vào năm 1990, được đánh giá là dễ học đối với trẻ và dễ dạy đối với thầy cô giáo cũng như dễ kèm đối với các phụ huynh.
Đơn giản, dễ nhớ, dễ học

Sách Tiếng Việt lớp 1, tập 1, NXB Giáo dục ấn hành năm 1990, là cuốn sách gắn liền với thế hệ 8X và nửa đầu 9X. Cuốn sách này nằm trong bộ sách Tiếng Việt được đánh giá là phiên bản hoàn chỉnh nhất tính từ cuộc cải cách giáo dục năm 1979.
Sách Tiếng Việt lớp 1 ngày xưa được đánh giá tốt với nội dung nhẹ nhàng, hình ảnh đơn giản, sắp xếp hợp lý. Mỗi bài, học sinh học 1 – 2 chữ cái. Sách có bài ôn tập xen kẽ để học sinh nhớ lại chữ cái trước khi bước sang học chữ mới.

Những ví dụ về tập đọc trong sách Tiếng Việt lớp 1 ngày xưa cũng được đánh giá đơn giản, dễ nhớ. Ở sách cũ, học sinh ít khi phải học đến 3 âm, vần trong một bài.

Nhịp độ học trong sách cũ cũng chậm hơn. Phần vần bắt đầu từ bài 42, tức nếu mỗi ngày, học sinh học một bài, đến tuần thứ 9, các em mới học sang phần vần. Nội dung bài đọc được khen dễ nhớ, ghép vần cần học vào các tiếng quen thuộc với trẻ. Câu đọc lên cũng không ngang.


Những bài học gợi nhớ thương
Nhiều người ở độ tuổi U40 vẫn nhớ mãi hình ảnh chú gà gáy một tràng chữ “o” cùng chùm nho, con bò. Với họ, “o” là chữ cái được học đầu tiên trong đời. Trong khi đó, với sách hiện tại, học sinh thường học chữ “a” ở bài 1.

Nội dung bài học thời đó rất đơn giản. Ví dụ, với hai chữ cái “a” và “c”, học sinh được học từ “cái ca” – vật dụng quen thuộc thời đó. Sang bài 4, học học thêm dấu huyền, dấu sắc, kết hợp với từ “ca” đã học ở bài cũ để học từ “cà”, “cá”. Hình ảnh, từ ngữ đều quen thuộc, dễ nhớ.

Ở sách cũ, mỗi bài, học sinh chỉ học 1 – 2 chữ cái. Sách có bài ôn tập xen kẽ để học sinh nhớ lại chữ cái trước khi bước sang học chữ mới. Với nhiều người, quyển sách rất vừa sức của trẻ, đúng với phong cách vừa học vừa chơi.

Ở sách Tiếng Việt cũ, học sinh ít khi phải học đến 3 âm, vần trong một bài. So sánh sách cũ, nhiều người nhận thấy trẻ em ngày nay phải học quá nhiều, chưa kể đến, trẻ còn phải học thêm nhiều môn khác như Tiếng Anh, Âm nhạc, Mỹ thuật, Tự nhiên và Xã hội…

Nhịp độ học trong sách cũ cũng chậm hơn. Ở sách mới, học sinh trực tiếp học chữ “qu”. Nội dung này xuất hiện ở bài 24 thay vì bài 35 như sách cũ. Nhìn sách Tiếng Việt ngày xưa, nhiều người mong con họ cũng được học sách có hệ thống như vậy.

Nội dung bài đọc được đánh giá là dễ nhớ, ghép vần cần học vào các tiếng quen thuộc với trẻ. Câu đọc lên êm tai.

Phần vần bắt đầu từ bài 42, tức nếu mỗi ngày, học sinh học một bài, đến tuần thứ 9, trẻ em thời ấy mới học sang phần vần. Trong khi đó, sách mới ngày nay đã cho học sinh học đến vần “ua”, “ưa”, “ia” dù mới chỉ ở tuần thứ 5. Nhiều bé chưa nhớ hết chữ cái đã phải học vần, lại còn học đến 3 vần.

Sang phần vần, sách Tiếng Việt cũ có nhiều bài thơ ngắn gọn, dễ nhớ, nội dung dễ thương. Không ít người cho biết đến giờ, họ vẫn nhớ bài thơ lợn con khi học vần “un” và “in”.





Phần cuối sách Tiếng Việt lớp 1, tập 1 là ghi chú về cách dạy, giúp trẻ học. Nhờ đó, giáo viên, phụ huynh ít gặp khó khăn khi dạy Tiếng Việt cho trẻ. “Ngày xưa, học sinh học ít nhưng nhớ nhiều, hầu như thuộc hết từng câu từng chữ. Còn bây giờ, trẻ học nhiều mà chả nhớ gì cả, đúng là nghịch lý”, một người dùng mạng cảm thán.

Mỗi thời điểm cần có sự thay đổi nhất định để phù hợp với thời cuộc. Song sự thay đổi ấy, theo nhiều bình luận của cư dân mạng, cần đúng đắn, nhất là với sách giáo khoa của các lớp nhỏ, khi các em chỉ mới bắt đầu làm quen với chữ viết, con số.
(Nguồn: website thuongmaitruongxua